Khoảng giữa TK 18, xung quanh đồn và dinh khu vực Bến Nghé – Sài Gòn đã có chợ, hàng quán, thuyền bán hàng lưu động chạy khắp ngỏ ngách, kênh rạch. Tức là yếu tố “thị” đã có.
Năm 1772, Nguyễn Cửu Đàm (con của Chánh thống cai cơ Nguyễn Cửu Vân) cho đào kênh Ruột Ngựa và đắp lũy Bán Bích (Bán Bích cổ lũy). Lũy hình giống mặt trăng xếp, chỉ nửa vách lũy thôi nên có tên là Bán Bích. Lũy dài 15 dặm, chạy dài từ sau đồi Cây Mai qua trường đua Phú Thọ vùng Hòa Hưng, bến tám Ngựa, ga Tân Định đến Cầu Bông để phòng ngự mặt trận tây nam Gia Định (nối 2 rạch Thị Nghè và Bến Nghé). Đây chính là yếu tố “thành” của địa danh Sài Gòn – Bến Nghé xưa.
Năm 1915, Pháp xây dựng lộ nơi đây gọi là hương lộ 14. 13/7/1999, UBND thành phố đổi đường tên thành Lũy Bán Bích
